Cô cũng như bao người con gái khác luôn mơ mộng, tưởng tượng về một tình yêu đầu đời tươi đẹp của mình. Cô đang ở độ tuổi đẹp nhất của người con gái, độ tuổi mười tám. Cái tuổi mà những cô gái đang bắt đầu trưởng thành về mặt ngoại hình thì đã có bước chuyển biến rõ rệt, vừa độ tuổi trẻ đẹp, vừa tràn đầy nhựa sống. Tuổi mười tám với trái tim yêu thương chưa vướng bận những xấu xí, chưa bị cuộc đời làm cho méo mó, chai sạn. Trái tim với những mơ mộng, những rung động, đập liên hồn và đong đầy tình cảm chỉ chờ để trao gửi cho người.
Tuổi mười tám, cô gặp anh, cô bắt đầu tình yêu đầu đời của mình rất trong sáng, rất hồn nhiên và tràn ngập tình cảm chân thành. Cô say đắm với hạnh phúc của mình, cô cảm thấy cả thế giới mình được lấp đầy bởi anh, cô mãn nguyện với tình yêu hiện tại của mình, một tình yêu mang đến cho cô những xúc cảm mà trước giờ chưa từng có được. Một tình yêu khiến trái tim cô thổn thức, khiến cô có thêm sức mạnh mà sống mà học mà làm việc. Anh xuất hiện như một bạch mã hoàng tử trong mơ cô tìm kiếm, anh như mẫu người lý tưởng của cô. Anh hiền lành, nụ cười ấm áp, dịu dàng chăm sóc cô, ân cần chỉ bảo cô đủ điều, vỗ về dỗ dành khi cô giận, hay cười xòa xin lỗi khi cô làm trận làm thượng. Khi anh cười, cô cảm giác mọi bực bội trong người tan biến hết. Cô không biết với những người khác thì khái niệm hoàn hảo là gì nhưng với cô, anh chính là sự hoàn hảo mà cô tìm kiếm.
Họ yêu nhau một cách cuồng nhiệt, tình cảm của anh nóng hổi, mãnh liệt, nồng nhiệt, nó cuốn cô vào vòng xoáy tình yêu, khiến cô quên hết những gì xung quanh, quên hết những mối quan hệ khác. Trong tâm trí của cô chỉ có mình anh, riêng anh mà thôi. Cô còn nghĩ rằng trên đời này chỉ cần anh là cô cảm thấy mãn nguyện rồi. Anh dành những tình cảm chân thành dành cho cô, anh không hơn thua với cô, không tranh luận dành phần đúng sai vì anh biết tính cô ngang bướng, anh chỉ im lặng cho cô trút hết tức giận, rồi lại nhỏ nhẹ phân tích đúng sai, chỉ ra cho cô bản chất vấn đề, những chuyện anh sai anh không ngại ngần mà ríu rít xin lỗi cô. Anh luôn bên cạnh che chở, bảo bọc cho cô trong cuộc sống. Họ cứ thế yêu nhau yêu hết mình như thế.
Cô lúc ấy cứ ngu ngơ nghĩ rằng đó là tình yêu cuối cùng của cuộc đời mình, anh và cô sẽ đi đến tận cùng của viên mãn, cô lúc ấy một mực tin rằng họ sẽ bên nhau mãi mãi. Nhưng rồi cô cũng kết thúc mối tình đầu vụng dại của mình sau hai năm yêu nhau, cô từ con nít trở nên chững chạc, trưởng thành hơn sau tình cảm ấy. Anh đã dạy cho cô rất nhiều điều, về cách đối nhân xử thế, về cách hành xử, về cách tiết chế cảm xúc, về những bài học mà cô chưa rõ, về những điều cô không biết và bây giờ anh dạy cô bài học đắt giá đó là cách đứng vững sau tổn thương. Từ khi xa nhau cô bắt đầu những chuỗi ngày vực dậy chính bản thân mình, cô từ đau đớn, từ tự làm đau mình rồi cũng tự mình chữa lành nó. Những buồn phiền nhỏ nhặt lúc trước không còn làm cô nhảy dựng lên, những nỗi buồn nho nhỏ không còn làm cô khóc như đứa trẻ nữa. Cô bây giờ trở nên cứng cỏi, bản lĩnh hơn. Cô hòa nhập lại vào cuộc sống, bước tiếp trên con đường phía trước một cách vững vàng hơn.
Cô bắt đầu một cuộc sống không có anh…
Tố Uyên
***BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM***
0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã đóng góp nhận xét vào bài viết!