Em không muốn làm bạn với một người đã từng làm tổn thương mình.
Anh biết không, anh từng là niềm tự hào của em với chúng bạn của mình, anh từng là niềm kiêu hãnh của em với những đồng nghiệp chung công ty. Anh từng là châm ngôn sống của em, từng mang lại cho em những hạnh phúc không có bất cứ một ai có thể làm được trước đó. Em đã từng được sống trong những giây phút cứ ngỡ mình là công chúa, là nữ hoàng, em từng được sống trong những giây phút cứ ngỡ mình là người quan trọng nhất trong cuộc sống của anh, em tưởng rằng anh không thể sống nếu thiếu em.
Em ở những ngày tháng ấy được cưng chiều nâng niu hơn bao giờ hết, anh có thể vì em mà bỏ công bỏ việc chạy đến chỉ để đưa em đi ăn món em thích, anh có thể vì em mà dầm mưa hàng giờ để chạy thật nhanh về với em, anh có thể bên em khi em buồn, làm bờ vai khi em khóc, làm cái bao cát khi em nổi giận em trút hết lên anh. Anh hiểu không, anh đã từng là cả bầu trời, là niềm kiêu hãnh trong lòng em, bạn bè em đều nói rằng em có phước khi quen anh. Anh hết lòng nhường nhịn, hết lòng chiều chuộng em vì anh nói em buồn anh cũng buồn như thế. Anh cho em tràn ngập trong những cảm xúc được yêu thương, được trân trọng. Em từng nghĩ mình sẽ chẳng thể yêu ai ngoài anh, cũng như chẳng thể tìm được ai tốt hơn anh. Mình cứ thế cùng nhau bước qua ngày này tháng nọ bên nhau vui vẻ như thế.
Anh ơi, cuộc đời vốn trớ trêu thế sao, người bên mình rồi cũng xa mình, người hứa với mình sẽ cùng nhau mãi mãi cũng đành đoạn chia tay mình. Ngày em phát hiện ra anh trở về với người cũ em như chết lặng, thì ra những điều mà anh làm trước đây cho em chỉ là phù du thôi sao? Hóa ra trước đây em chỉ người thay thế, chỉ là người đến sau mà anh đùng để khỏa lấp hình bóng của chị ấy trong tim. Anh à! tình yêu của em không thể để xoay chuyển được anh sao? Những cố gắng của anh để mang lại cho em hạnh phúc đều là giả dối thôi sao?
Anh buông lời chia tay và nói rằng mình không thể quên được người yêu cũ, anh xin lỗi trong sự trong sự bất lực, trầm ngâm nhìn em. Anh nói muốn chúng ta dù không còn yêu nhau, dù bây giờ chia tay nhưng anh không muốn mình là người xa lạ, anh không muốn mình cắt đứt mọi thứ với nhau, anh muốn mình làm bạn với nhau như lúc chưa yêu em. Em chỉ cười rồi quay mặt bước đi. Anh ơi, anh xem em là gì mà nói muốn làm bạn với em, đừng tham lam như vậy, không yêu là không yêu, em không bao giờ cho phép mình làm bạn với người đã đi qua cuộc đời mình với nhiều tổn thương. Anh tốt nhất nên đi thật xa vì em bây giờ đến nhìn cũng chẳng muốn nhìn anh thêm nữa, em chẳng muốn mình có can dự gì với nhau nữa, em không muốn gặp lại một người đã phản bội mình.
Mình chẳng nên làm bạn của nhau anh à! Mình còn gì tốt đẹp trong nhau mà giữ gìn, mình còn gì phải trân trọng một tình yêu đã vỡ ấy, một mối quan hệ kết thúc vì một người rời đi. Em chỉ muốn giữ lại những kỉ niệm tốt đẹp khi xưa và không muốn bị anh làm vấy bẩn nó. Anh hãy đi đến nơi nào anh muốn, yêu người nào anh thích, cuộc sống của mình chẳng còn liên quan gì đến nhau, đừng cố va vào nhau thêm nữa, đừng vì cảm thấy có lỗi mà muốn làm bạn với em, em không cần đâu anh.
Tố Uyên
***BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM***
0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã đóng góp nhận xét vào bài viết!