Khi đã đi đến từng tuổi này, em không hiểu sao mình là thích được tận hưởng sự cô đơn, em lại thích cảm giác một mình. Em của những ngày tháng trước ở những năm đôi mươi mới lớn, luôn muốn tìm kiếm cho mình một tình yêu đẹp như phim, luôn ganh tị khi nhìn người khác hạnh phúc, tay trong tay vai kề vai còn em phải lủi thủi một mình. Em muốn tìm một người có thể chăm sóc em khi em ốm, nuông chiều những cảm xúc thất thường trong em, người ấy có thể bên em khi em buồn, chia sẻ niềm vui với em, có thể chở em dạo vòng quanh thành phố vào một ngày đẹp trời nào đó.
Em ở tuổi đó luôn khao khát một người như vậy, một tình yêu lung linh như vậy. Em luôn than thở với bạn bè về chuyện cô đơn một mình, đùa vui với chúng bạn rằng mai mối cho mình. Nhưng em bây giờ không như thế nữa, khi có thể tự mình đi qua hết những ngày tháng đó, tự mình vui, tự mình buồn, tự mình an ủi mình, tự vỗ về bản thân, tự lau nước mắt, tự chữa lành vết thương của mình, khi em có thể tự nấu cháo ăn khi bệnh, tự mua thuốc cho mình, tự mình đi dạo, tự mình làm hết tất thảy những điều đó, khi em có thể tự yêu chính bản thân mình thì em lại thích cảm giác cô đơn như bây giờ.
Em bây giờ không còn vì một ai đó mà quên mất bản thân mình, không cần phải cố gắng quá nhiều, trao đi quá nhiều dù biết nhận lại chẳng bao nhiêu. Tình yêu cũng vậy, bạn bè cũng vậy, em không còn phải cố để lấy lòng người khác, những hiểu lầm người dành cho em, nếu khi xưa em sẽ cật lực mà giải thích, sơ bị hiểu lầm thì bây giờ em trở nên bình thản, mặc kệ người nghĩ gì về mình. Em bây giờ trong bất cứ mối quan hệ nào cũng chẳng còn phải chịu thiệt quá nhiều về mình, người hiểu mình sẽ làm bạn với mình, người không hiểu mình em cũng chẳng còn muốn níu giữ họ nữa.
Em bây giờ thật sự muốn tận hưởng cảm giác một mình, em có thể làm điều mình thích mà chẳng cần để ý đến ai, chẳng cần xem nét mặt của ai. Em bây giờ chẳng cần phải gồng mình để lấy lòng một ai đó, em bây giờ đủ mạnh mẽ để chăm sóc cho bản thân mình, đủ lý trí để biết điều gì xứng đáng với mình, đủ chín chắn để biết thứ gì nên buông bỏ, mình cần gì. Em bây giờ cảm thấy bản thân mình thật sự rất tốt. Một mình với em bây giờ chẳng sao cả, vì em đủ tốt để yêu mình còn hơn những người khác.
Tố Uyên
***BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM***
0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã đóng góp nhận xét vào bài viết!