Template Tin Tức Mới Nhất

Tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, để tâm nhiều hơn, và bị chi phối nhiều hơn bởi hành động của những người xung quanh. Tuổi 19 là tự cô đơn trong chính suy nghĩ của mình.


19 tuổi - Dùng dằng giữa lưng chừng trưởng thành và nhỏ dại. Cái tuổi đủ buồn, đủ cô đơn, đủ nhạy cảm để nhìn cuộc đời.
19 tuổi - Không còn là những cô cậu nhóc bị bắt nạt là về mách mẹ, bị ấm ức là chạy về nhà ôm mẹ khóc. Chúng ta đã bước ra khỏi cánh cửa cấp ba, mỗi người chọn cho mình một hướng riêng để hòa nhập với môi trường rộng lớn hơn và chập chững trưởng thành.
19 tuổi - Cảm nhận nhiều hơn về nỗi buồn. Những nỗi buồn vu vơ bất chợt, những cảm xúc khó gọi thành tên. 19 tuổi - tôi trải qua nhiều nỗi buồn vụn vặt như vậy. Trái tim bắt đầu có những rung động thật sự vì một người, những hành động của người đó có thể làm mình vui hay buồn cả ngày. Tôi đã từng thức đến 3h sáng chỉ vì người đó còn online. Cảm xúc cứ đến, cứ đi tôi không kiểm soát được.

19 tuổi - Tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, để tâm nhiều hơn, và bị chi phối nhiều hơn bởi hành động của những người xung quanh. Tuổi 19 là tự cô đơn trong chính suy nghĩ của mình.
Tuổi 19 cô đơn trong chính suy nghĩ của mình


19 tuổi - Tôi với những lần đầu tiên.

Lần đầu tiên đi làm thêm, học cách kiếm tiền tức là học cách để lớn.

Lần đâu tiên tôi cảm thấy bị ức hiếp, lần đầu tiên cảm thấy ấm ức mà không thể nói cùng ai. Cứ cảm giác như cả Sài Gòn quay lưng lại với mình. Những người cứ lướt qua tôi mà chẳng biết tôi đang chịu đựng những gì. Lần đầu tiên tôi thấy Sài Gòn tàn nhẫn như vây. Bây giờ nghĩ lại có thể bố mẹ đã quá nuông chiều tôi, có thể tôi đã có một cuộc sống êm ấm mà chẳng lo toan gì nên chỉ vì một chút hành động hơi quá của người khác cũng khiến mình buồn lòng. Nếu bây giờ đổi lại chắc tôi sẽ có những cách cư xử khác, sẽ đón nhận nó một cách mạnh mẽ hơn chứ không yếu đuối như vậy. Hóa ra, bản thân có thể lớn lên từng chút một.


19 tuổi - Tôi hưởng thụ khoảng không gian của riêng mình. Thức dậy muộn, ngủ khuya, và vô vàn điều mà tôi làm trong khoảng không gian của căn phòng trọ nhỏ bé.
Hay khi tan học, không về trọ vội, tôi tấp vào một quán nước nào đó có khung cảnh ngộ ngộ, gọi một ly trà đào và cứ thế ngồi ngắm đường phố đầy tất bật này.

19 tuổi - Tôi biết thế nào là cuộc sống sinh viên, tuy khó khăn nhưng rất thú vị và đáng thử. Tôi có được nhiều bài học quý giá, có thêm nhiều người bạn đáng trân trọng, nhiều kỉ niệm đáng lưu giữ. Có buồn, có cô đơn, có tủi thân, có khóc nhưng quan trọng là tôi đã trưởng thành hơn từng ngày, tôi biết cách cư xử để khiến mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn, tôi biết bảo vệ cái tôi của mình đúng cách, biết cách tự cổ vũ bản thân, tự thưởng cho mình và yêu bản thân mình hơn. Sài Gòn đã cho tôi nhiều thứ hơn tôi tưởng...

Tuổi 19 - Trước mắt tôi cuộc đời không chỉ có màu hồng mà nó có đủ những cung bậc màu sắc…
Chuyện gì rồi cũng sẽ có cách giải quyết của nó, chuyện gì rồi cũng sẽ trở về đúng với vị trí của nó. 19 tuổi - em đủ phi thường với chính bản thân em. Em rồi sẽ ổn, sẽ có những lựa chọn mới những con đường mới cần phải bước qua. Nên hãy luôn tin vào bản thân mình. Ai có thể bỏ rơi em nhưng em không được bỏ rơi mình!

Tố Uyên

***BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM***

0 comments:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã đóng góp nhận xét vào bài viết!

Video

Translate

Liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *