Em không biết bao nhiêu lần tưởng tượng chúng mình sẽ như thế nào nếu yêu xa. Mình sẽ ra sao nếu mỗi đứa ở một phương trời, người chìm vào giấc ngủ thì người kia phải vội vã dậy để chuẩn bị cho một ngày làm việc mới. Em không biết mình sẽ như thế nào nếu mình không còn bên cạnh nhau. Em sẽ như thế nào, chịu đựng được không khi anh không còn bên cạnh để ôm em khi em buồn, lau nước mắt cho em khi em khóc, hay một vài lần chỉ lặng im để em trút bầu tâm sự.
Có thể em sợ, em có rất nhiều nỗi sợ hãi, đắn đo, lo lắng về chuyện tình của mình có được hay không ở hai phương trời. Nhưng em biết mình không thể ích kỷ được, em không thể vì những cảm xúc của riêng mình mà giữ anh lại khư khư một cách mù quáng. Em hiểu rằng, anh cũng có những điều mình yêu thích, những đam mê cháy bỏng cần thực hiện, em hiểu anh cũng có cho mình những sở thích, dự định cần thực hiện của riêng mình. Em không thể vì bản thân mình sợ hãi mà lại cố chấp giữ anh lại. Em cần để anh ra đi, để anh theo đuổi ước mơ của mình, vì nếu em cứ giữ anh như vậy, anh liệu có thấy hạnh phúc? Anh cần thỏa cơn khát tuổi trẻ của mình, vì tình yêu cần là động lực, cần tiếp thêm sức mạnh cho nhau chứ không phải là rào cản cản trở ước mơ, đam mê của nhau.
Rồi ngày gì đến cũng phải đến, ngày em tiễn anh ra sân bay để đến với một chân trời mới, bắt đầu một cuộc sống mới không có em bên cạnh. Anh ôm em trong vòng tay ghì chặt và nói “Anh tin rằng tình yêu chúng mình đủ lớn để vượt qua tất cả. Hãy tin anh và chờ anh. Anh yêu em!”. Anh hôn nhẹ lên mái tóc em và xoa đầu em cười thật dịu dàng. Em nói trong tiếng nấc nghẹn “Em sẽ chờ”. Em không biết chuyện tình mình rồi sẽ đi đến đâu, em không rõ rồi điều gì đang chờ đợi mình phía trước. Nhưng em nghĩ mình đủ sức mạnh, tình yêu của anh đủ lớn để cho em kiên cường trên con đường sắp tới.
Em hiểu yêu xa rất khó khăn. Yêu xa là phải thấu hiểu nhau, phải trao cho nhau một sự tin tưởng tuyệt đối. Vì anh chẳng thể bên cạnh em, anh chẳng thể lúc nào cũng nghe được điện thoại của em. Không gặp nhau chỉ có thế thấy nhau qua video call nên chúng ta cần trao cho nhau niềm tin, tin rằng người kia một lòng một dạ với mình, tin tưởng rằng người yêu mình sẽ không lừa dối mình. Cần sự thấu hiểu cho nhau, vì ở xa, anh có thể có những mối quan hệ khác, anh sẽ phải mệt mỏi mà hòa nhập với cuộc sống mới, anh sẽ có lúc về nhà trễ vì công việc quá giờ. Em biết mình không thể trách anh, không thể ghen tuông, không thể vì chút nhỏ nhặt ấy mà giận hờn bắt anh dỗ dành.
Yêu xa sẽ tủi thân vô cùng, nhìn người ta ôm ấp yêu thương nhau, nhìn người ta nắm tay nhau trên từng con phố, em chỉ có thể lặng ngắm họ mà ngưỡng mộ thôi. Em chỉ có thể một mình đi qua ngày tháng, một mình làm mình vui, một mình xoa dịu nỗi buồn của mình, một mình bảo vệ mình vì người em yêu giờ đang ở một phương trời khác đang ngược xuôi với cuộc sống.
Anh à! anh cứ yên tâm về em nhé, em đủ biết mình cần làm gì để giữ gìn mối quan hệ này, vì em biết bọn mình tìm được nhau khó thế nào. Em sẽ không để một chút thử thách, một chút khoảng cách địa chỉ mà chúng ta chia xa.
Gửi người nơi phương xa ấy!
Tố Uyên
***BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM***
0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã đóng góp nhận xét vào bài viết!