Này cô gái nhỏ ơi!
Chuyện giữa người với người
Chỉ là chuyện thường trôi
Em hãy thôi day dứt
Cô gái của tôi ơi !
Giữa cuộc đời ngược xuôi
Nước mắt rơi quá nhiều
Biết bao nhiều cho đủ?
Xin một ngày chậm lại
Em hãy nhìn chậm rãi
Những điều ấm áp nhất
Là điều bình dị nhất
Xin một ngày chậm lại
Em đón nắng ban mai
Rồi mỉm cười thật tươi
Cuộc sống có mấy khi !
Bỗng phút chốc em nghĩ
Hóa ra mình ngu si
Giữa cuộc đời vạn biến
Sao chỉ mình bất biến ?
Kí ức như phong thư
Viết hai chữ “Vô tư”
Mai này khi nhìn lại
Hóa ra mình phi thường
Em liệu rằng có biết ?
Em đủ trẻ để vui
Em đủ trẻ để sống
Mắc gì phải hoài phí
Này cô gái nhỏ ơi !
Liệu em có nhìn thấy
Nắng đang rơi bên thềm
Gió hát khúc tình say
Cuộc vẫn đẹp thay
Tố Uyên
***BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM***
0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã đóng góp nhận xét vào bài viết!